Chào mọi người đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi em tham gia khóa GSR005 của EVOL. Đến bây giờ em mới viết cảm nhận vì thật sự học xong em cần có thời gian để tiêu hóa và thấm được hết những gì mình nhận được. Bài này em viết sơ về cảm nhận của bản thân khi tham gia GSR, cho những anh chị nào đang phân vân chưa ra quyết định được.

Thật sự cái cảm giác đó chắc chắn ai cũng gặp khi đọc về “Vô tiền khoáng hậu” nhưng hãy nghĩ đến: Rủi ro bất đối xứng. Khi em đọc bài của Anh Khoa về khóa học em nghĩ ngay đến rủi ro bất đối xứng một là học và có thể sẽ mất hết số tiền mình bỏ ra và nhận được một bài học trong cuộc sống, hai là không học và bồn chồn nuối tiếc bỏ lỡ một thứ gì đó có thể thay đổi cuộc đời mình. Và cuối cùng em quyết định học vì thà học còn hơn là hối tiếc vì bỏ lỡ cơ hội nào đó của đời mình vì thời gian qua nhanh như một cơn gió, con người sẽ hối tiếc về những gì họ không làm chứ không phải những gì họ đã làm dù làm sai. (Và thật ra cũng có một phần vì tin EVOL vô điều kiện nữa).

Chỉ một ngày, nhưng em đã nhận được và biết được rất nhiều những thông tin vô cùng quan trọng sẽ ảnh hưởng đến tương lai của chúng ta. Những thứ đó có thể có vài thứ chúng ta biết đấy, biết nó là vấn đề đấy nhưng mà chả ai để ý làm gì cả hoặc để ý nhưng rồi cũng nguôi ngoa – thật sự là vậy vì nó không ảnh hưởng đến tương lai gần của mình. Hơn thế nữa đến với GSR Swanner Anh Khoa sẽ chia sẻ một cách đủ rộng và đủ sâu vào từng vấn đề mà ta sẽ gặp phải. Chắc chắn sẽ có thứ mà mọi người chưa bao giờ biết và khi nghe thì sẽ bị rơi vào trạng thái “há hốc mồm, lo sợ, bồn chồn, không biết làm sao”.

Ngoài ra em biết có một số anh chị / cô chú có vốn kiến thức rộng mối quan hệ rộng nên kiến thức vô biên vô cùng. Nhưng việc biết nhiều cũng đồng nghĩa với việc lo lắng nhiều vì thật sự không biết làm sao để giải quyết vì biết vấn đề mà không biết giải pháp thì sẽ như thế nào? Chỉ nỗ lực đi mà không đúng hướng thì sẽ ra sao? Làm sao để mình và người thân mình sống tốt hơn trong “Đại dịch” sắp tới một “cơn bão hoàn hảo”?

Đó cũng là những gì em trăn trở từ trước giờ vì em là một đứa kiểu luôn ngồi lo lắng. Lo lắng về tương lai của bản thân của cả gia đình và đỉnh điểm là mùa COVID này. Chỉ qua một mùa dịch mà bao nhiêu vấn đề liên quan đến cuộc sống tinh thần đến kiến thức và kinh tế của gia đình mình xuất hiện. Tất cả mọi thứ tưởng chừng như an toàn ổn định lại mong manh và dễ vỡ đến thế. Làm thế nào để cải thiện tình hình khó khăn của gia đình khi mình còn là một đứa “ăn bám”? Làm thế nào để giúp đỡ cha mẹ, anh chị mình và đặc biệt là cháu mình tốt hơn?

Có một kế hoạch, giải pháp nào tốt hơn cho cả gia đình và rộng hơn là toàn thể những người thân thuộc với mình trong tương lai? Câu hỏi đó cứ bám theo em trong suốt mùa dịch (Và trong suốt phần đầu của GSR). Sau đó thì mọi người cũng biết rồi em thấy bài chia sẻ của Anh Khoa, phân vân và tham gia khóa học.

Mọi người đừng lo vì EVOL lúc nào đưa ra một vấn đề cũng sẽ kèm một giải pháp vì nếu không chỉ làm tăng thêm sự hoang mang và bất lực trong cộng đồng thôi. Ngồi nghe Anh Khoa nói về giải pháp mà em thấy kiểu nó thuộc tầm vĩ mô kinh khủng và như một thước phim chạy trong đầu em (do nó dựa trên nền tảng logic chứ không phải những thứ to lớn mà rời rạc), đó không chỉ là một kế hoạch thông thường nó là cả một kế hoạch dài hạn và có một cái “tầm” về nhiều phương diện mà không thể nào miêu tả được bằng câu chữ mọi người sẽ được cảm nhận được rõ ràng hơn khi nghe và ngẫm về sự phát triển lâu dài của nó.

Và câu cuối cùng em muốn nhắn nhủ là “Cơ hội chỉ đến với người có sự chuẩn bị”.

Cảm ơn mọi người đã đọc. Hẹn gặp lại mọi người vào một ngày gần nhất.

Chia sẻ từ True Swanner Yên Như