Người ta thường nói: “Lúc mình không biết gì thì nghĩ thế giới toàn màu hồng”. Rồi khi lớn lên học hành một chút, đọc sách một chút thì thấy thế giới toàn là mây đen bao trùm. Nhưng khi học đủ hiểu, hiểu đủ sâu thì mình lại thấy thế giới là thiên đường.

Cảm giác mình trước khi đến khóa học này thì rất khác với mọi khi, tâm trạng lo lắng vì không biết nội dung sẽ học gì mà sao toàn thấy chia sẻ của những người học trước chỉ toàn là chữ “sốc”, “sốc đến tận óc”. Đúng nghĩa luôn khi học thì mình mới thấy thực tế diễn ra trong tương lai sao mà phũ phàng quá, toàn mây đen, nhưng dù muốn hay không muốn thì thực tế nó vẫn diễn ra như vậy. Quan trọng là chúng ta có nhìn thấy thực trạng đó không hay là chúng ta nghĩ là mình biết nhưng thật ra khi học thì mới nhận ra mình chẳng biết gì.

Nhưng tương lai cuộc sống có khó khăn tới đâu, dẫu có “sợ hãi” đến đâu thì hãy để nỗi sợ đó khiến chúng ta phải hành động để chuẩn bị cho tương lai bằng hành động ngay từ hôm nay. Đến tới cuối ngày học tôi mới cảm thấy một tia sáng trong bóng tối, tia sáng hy vọng và một động lực mạnh mẽ để hành động cùng với gia đình GSR, một tia sáng có thể giúp ta nhìn thấy được bầu trời rực sáng, tôi cảm thấy mình may mắn khi được tham gia vào nhóm GSR.

Chia sẻ từ True Swanner Nguyễn Lê Thanh